Long lanh một giọt sương...
Ngủ ngoan hiền trên lá......
Nắng đi qua thong thả ......
Mỉm cười gọi...sương ơi....
Giọt sương đêm bé nhỏ mong manh thức giấc trong buổi sớm mai...vô tư lăn nhẹ trên từng chiếc lá...soi mọi vật vào mình...trong veo...thật dễ thương...! Chúng đẹp mong manh huyền ảo nhưng lại chất chứa bao nỗi niềm thầm kín...đó là sự khắc khoải về một đời sống ngắn ngủi...về lúc mặt trời lên...những giọt sương ấy sẽ phải tan đi theo đúng qui luật tự nhiên không làm sao thay đổi được...
Khi nắng mai lên..cũng là lúc giọt sương sẽ vỡ vụn...sẽ tan ra dưới ánh nắng mặt trời cũng giống như cuộc đời với những phút chốc hợp tan...biến đổi vô thường này...!
Dẫu biết chỉ sống được một quãng đời ngắn ngủi như thế... nhưng giọt sương kia vẫn thanh thản...vẫn biết chấp nhận không hề buồn bã...vẫn vui bước cùng ánh nắng mặt trời...dù biết rằng không bao giờ có sự " trở về " nó vẫn vui vẻ bước đi _ Khi có nắng lên cũng là lúc giọt sương đẹp nhất...long lanh nhất...tỏa lấp lánh những sắc màu đẹp nhất...Nó vẫn biết đón lấy ánh sáng đón lấy từng tia nắng để đời sống hữu hạn và ngắn ngủi của nó thêm đẹp...dù chỉ đẹp một lần...để rồi sau đó nó sẽ vĩnh viễn tan đi .
Đời người cũng thế...cũng ngắn ngủi...mỏng manh giống như giọt sương kia...nào ai biết được ngày sau sẽ ra sao...ai biết được mình sẽ còn " ở trọ " nơi cõi dương trần được bao lâu nữa...vì thế khi sống...hãy sống cho hết mình với những ước mơ...sống không đòi hỏi những phù du hư ảo...mà hãy sống thanh thản...để bao hận thù...hờn ghen nhỏ nhoi sẽ tan vào hư vô...hãy mở lòng mình ra...để biết trao đi và đón nhận những yêu thương từ cuộc sống...từ người khác ...!
Vậy thì...bạn ơi...hãy soi mình trong những hạt sương...cuộc sống sẽ hạnh phúc...sẽ bình yên hơn...khi ta biết giá trị của cuộc sống...khi ta biết sống đẹp...sống có ích...biết yêu mình...yêu người...và yêu đời hơn...Để ngày sau...khi rời xa thế giới này ta sẽ không còn gì nuối tiếc...sẽ mỉm cười thanh thản để nhẹ bước chân đi...như những giọt sương lấp lánh đẹp...trong lành và tươi mát . (Nguồn Trinh's Thảo Blog)
LỜI BÀI HÁT
Gió héo hắt ánh mắt thơ ngây đang chờ ngày nắng mai
Ôi quanh tôi thế giới thật buồn cho lòng càng tái tê
Tôi đang nghe đâu cơn gió xuyên qua những đám lá cây
Ngồi tôi đếm những vì sao và đón chờ nắng về.
Lòng tôi không bao ước muốn mặt trời lên lúc ấy cũng sẽ ra đi
Hạnh phúc dẫu thật mong manh lòng bình yên tôi ko tiếc nuối
Bao hận thù chẳng còn trong tôi và hờn ghen cũng sẽ cứ thế ra đi
Cùng tôi...sẽ tan vào hư vô...
ĐK:
Một ngày mới nắng lên xanh màu là hạnh phúc cũng sẽ tan mau
Dù vẫn biết tôi đành phải xa người, một niềm vui mới đến
Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười vì khi ánh nắng chiếu lên tôi
Từng tia sáng soi nhẹ dấu chân trong tâm hồn tôi.
***
Tôi không quen những sớm ban mai,khi mặt trời nắng lên
Tôi không mong sẽ có được nhiều nên chẳng phải khổ đau
Khi sương rơi trên chiếc lá tôi tan trong ánh nắng mai
Dù biết thế vẫn vui bước đi dẫu ko trở vế
Lòng tôi không bao ước muốn mặt trời lên lúc ấy cũng sẽ ra đi
Hạnh phúc dẫu thật mong manh lòng bình yên tôi ko tiếc nuối
Bao hận thù chẳng còn trong tôi và hờn ghen cũng sẽ cứ thế ra đi
Cùng tôi...sẽ tan vào hư vô...
(ĐK)
Một ngày mới nắng lên xanh màu là hạnh phúc cũng sẽ tan mau
Đừng tiếc nuối những gì đã qua rồi dù niềm vui mới đến
Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười, hạnh phúc dẫu chỉ có trong mơ
Vì đã sống trong đời trái tim của những giọt sương.
0 comments:
Post a Comment