Một cô gái nói rằng đã bốn năm rồi thế mà cô vẫn không thể tha thứ cho người yêu của mình.
Thời gian tám năm bên nhau, cô rất yêu anh, nhưng anh lại quen biết nhiều bạn gái khác, mỗi lần như vậy, anh đều bảo rằng mình chi quen cho vui thôi. Và mỗi lần cô đều tha thứ cho anh, cho rằng anh sẽ sửa chữa.
Bốn năm trước, hai người chuẩn bị cưới thì anh ta lại cặp bồ với cô gái khác, và lần này thì anh nói với cô rằng anh rất nghiêm túc, vì anh đã yêu cô gái đó mất rồi. Cô ngậm ngùi chia tay anh ta và sống một mình.
Suốt bốn năm, cô luôn căm ghét anh, cô không thể chấp nhạn được những gì anh đã đối xử với cô. Mà vì quá căm ghét nên co không thể gạt đi hình bóng anh ta ra khỏi tâm trí. Dù có người khác theo đuổi cô, cô cũng không ưng.
Mỗi tối, khi trở về nhà một mình, cô vẫn cảm thấy rất đau khổ.
Thế mà tối hôm đó, tự nhiên cô cảm thấy lòng mình rất yên ổn, bốn năm rồi cô chưa có được cảm giác yên ổn như thế này, và cô muốn tha thứ cho anh ta.
Cô nói: "Em muốn tha thứ cho anh ta."
Tha thứ không phải là chấp nhận. Tha thứ cho anh ta không phải là đi chấp nhận những đau khổ mà anh ta gây ra cho cô. Tha thứ cho anh ta chỉ là vứt bỏ những điều nặng nề trong lòng.
Tha thứ một người là không còn liên quan, nhung nhớ gì họ nữa. Không liên quan, không nhung nhớ thì từ đây mới có thể bắt đầu sống cuộc sống mới.
Vốn dĩ chỉ có Thượng đế mới có thể xá tội cho người khác, nhưng chi có tha thứ cho người tình cũ đã gây ra cho mình những nỗi đau thì bạn mới có thể loại bỏ con quỷ dữ trong lòng.
Trích "Tuyển tập tản văn hay" - Trương Tiểu Nhàn
0 comments:
Post a Comment