Có ai đó đã nói một câu rất đúng: “Cuộc sống quá ngắn cho những điều nhỏ nhen, vụn vặt và những màn kịch tính, nên hãy hôn thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh”. Đó rõ ràng là một cách sống thông minh – nhưng không dễ thực hiện.
Thực tế, ai cũng có thể thực hiện được phần… hôn thật lâu và cười thật tươi. Ngay cả “yêu thật chân thành” là một điều khó hơn nhưng vẫn khả thi. Chỉ có cái ý tưởng về “tha thứ thật nhanh” thì… thật khó.
Chúng ta thường thích đánh giá và phán xét một cách chủ quan, rồi kết luận nhanh chóng. Khi thấy mình đúng đắn, chúng ta thích trừng phạt hơn là tha thứ. Tha thứ khiến chúng ta cảm thấy như phải thoả hiệp, phải… hạ mình.
Khi cơn tức giận đang choán chỗ mà bảo phải tha thứ thì giống như bắt chúng ta phải uống một loại thuốc đắng, ép mình phải nuốt, dù chỉ một giọt cũng vẫn thấy vô cùng khó chịu.
Jimmy và Rosalynn yêu nhau say đắm, và họ quyết định kết hôn. Phải nói là yêu thì yêu, nhưng cả hai đều là những người “cứng cỏi” và… cứng đầu. Cả Jimmy và Rosalynn đều thấy rất khó để thừa nhận rằng mình đã sai, trong mọi trường hợp.
Và khi hai người bướng bỉnh sống với nhau thì tất nhiên, những cãi vã là điều khó tránh khỏi. Một hôm, sau một trận cãi nhau rất ầm ỹ nữa, Jimmy thấy rất mệt mỏi và quyết định rằng anh sẽ không để thêm một ngày nào nữa kết thúc trong tình trạng một trong hai vợ chồng còn cáu kỉnh với nhau.
Nên anh vào xưởng mộc của mình, cắt một mảnh gỗ mỏng và nhỏ. Trên đó, anh cẩn thận khắc dòng chữ:
“Kể từ giờ em nhé, vào mỗi buổi tối, mảnh gỗ nhỏ này là để thay cho một lời xin lỗi, hoặc một lần tha thứ của anh.”
Ngay hôm đó, anh đưa mảnh gỗ cho Rosalynn. Và từ đó, anh đều biết kiềm chế mình mỗi lần nổi cáu khi Rosalynn đưa mảnh gỗ cho anh xem. Anh sẽ thừa nhận mình sai lầm – nếu đúng như thế, hoặc lắng dịu xuống, nếu là anh đang tức giận với một sai lầm của vợ.
Với mảnh gỗ nhỏ đó, Jimmy đã giúp cho cả anh và người anh yêu nhất là Rosalynn học cách tha thứ thật nhanh. Họ tạo ra một không khí ấm áp trong gia đình, nơi cả hai có thể thừa nhận những sai lầm của mình và biết rằng sẽ được tha thứ.
Và tôi cho rằng nếu chúng ta có thể tha thứ thật nhanh, thì chúng ta sẽ không gặp khó khăn gì trong những việc ôm hôn, vui cười và yêu thương. Mà có thể bằng cách tha thứ, chúng ta sẽ còn thực hiện nhiều hơn những điều còn lại.
0 comments:
Post a Comment