Trong cõi đời này, không có gì quan trọng cho bạn bằng chính con người bạn.
1. Ai cũng có lý tưởng riêng cho cuộc đời mình. Lý tưởng chưa thực hiện được thì chỉ là ước vọng. Lý tưởng càng cao thì tất yếu khả năng trách nhiệm và cái giá của bạn phải trả cũng là không nhỏ. Nói cách khác, bạn phải hiểu rõ chính con người của bạn.
"Bạn hãy biết bạn" - Đó là câu hay nhất của Socrate mà tôi từng biết. Hãy biết bạn chính là việc quan trọng nhất của bạn.
Trước công việc, bạn xét coi mình là ai, có khả năng gì, phải làm gì? Những bậc hiền nhân còn tự hỏi mình là ai nữa là bạn? Có là gì nếu thấu đáo mọi việc trong vũ trụ mà lại ngu dốt về mình? Nếu bạn không thể tinh thông "nghề làm người" thì đừng nghĩ đến sẽ có thành tựu ở một nghề bất kể nào khác. Làm chủ mấy cái shop, vài ngân hàng mà cá tính không phát triển thì cũng chỉ là con vật đáng thương hại mà thôi.
2. Hãy xét lại từ xưa tới giờ có bao giờ bạn chú tâm phát triển toàn bộ cá tính của mình chưa?
Qúa khứ của bạn, bạn coi bao lần mình thất bại vì nguyên nhân nào? Cách xử thế của bạn thường gây thiện cảm hay chuyên "mua thù chuốc oán".
Bạn cũng đừng chỉ nhìn vào tật xấu của bạn mà thôi. Hãy xét coi bạn có những đức tính nào? Làm sao để phát triển chúng hơn nữa.
3. Bây giờ bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có mất nhiều thời gian làm việc cho những mục tiêu lầm lạc không? Những thành công của bạn có sự đóng góp của những bàn tay "phù thuỷ" nào không?
Mấy khi bạn ngồi nghĩ lại lề lối làm việc của bạn bấy lâu nay để coi cái gì không thích ứng mà canh tân. Bạn có biết xung quanh bạn vô số người cạnh tranh với bạn không? Bạn làm cách nào để vượt qua họ một cách lương thiện? Xã hội nào tiến bộ nhanh cũng đều do những bộ óc lỗi lạc biết nhấn ga "tẹt" như vậy.
4. Bạn có nghĩ rằng bạn chỉ có một số tài lẻ vốn có thôi không? Hay là bạn còn nhiều năng lực tiềm tàng mà bạn chưa khai thác? Có thể bạn nói giỏi, viết hay, tổ chức khéo, lãnh đạo vững. Bạn giỏi toán, cũng có thể giỏi triết. Bạn thích làm việc văn phòng, cũng có thể xã giao bặt thiệp. Hãy khai sáng tài năng tiềm ẩn của bạn đi!
5. Lãnh nhiệm một công tác, bạn có quyết tâm làm thành công hơn mức mà cấp trên đòi hỏi không? Các vĩ nhân xưa nay nhờ bắt đầu sự nghiệp bằng thứ nỗ lực đó.
6. Trong phận sự, bạn thấy mình chủ động, làm việc tích cực, tự coi là cộng sự của cấp trên hay hành động với mặc cảm người thanh toán công việc vì đồng lương, vì bất đắc dĩ, hay vì sợ hãi?
7. Tính khí nào thì bạn dễ tự chủ, dễ xử thế và dễ làm nên không? Tính khí biến thành một tâm hồn phần lớn do ý chí. Bạn đã dùng ý chí thay đổi tính khí của bạn như thế nào? Tự giáo dục là tuân phục tính khí tự nhiên để chế ngự nó. Đó là luật vàng của sự khôn ngoan. Đâu có ai biết bạn bằng bạn. Chỉ có bạn biết bạn là con người bạc nhược, hung ác, ngay thẳng hoặc hy sinh, ai khác không biết gì về bạn rõ cả, họ chỉ đoán chừng về bạn thôi. Biết tâm tính chính mình là một khoa học thành tựu. Bạn có tin vậy không?
8. Bạn đã biết bạn là người thế nào, bạn còn phải biết bạn trở thành người ra sao, phải làm cái gì nữa. Đừng tin rằng định mệnh của bạn cũng giống như bao người khác. Bạn là bạn. Bạn có thiên chức của bạn.
9. Bạn không nuôi cao vọng ăn trên ngồi trước thiên hạ, song bạn có tự ty mặc cảm đến nỗi tự dìm đời mình không? tại sao bạn không thể là một người lôi kéo bao nhiêu tâm hồn đi lên? Làm cho nhiều tâm hồn gặp nhau, bạn không thấy là một danh dự cao nhã sao?
10. Bạn có để ý tới điều bạn đang có quý báu nhất trên cõi đời này không? đó là phận làm người của bạn. Phải tận dụng nó 100%. Không tự đắc cao vọng làm vĩ nhân chứ không nhất định chịu sống như một con gà, con chuột. Đời bạn, đối với bạn là bảo vật vô giá. Bạn sẽ cười bể bụng nếu thấy ai dùng bàn ủi, ủi nùi giẻ hay dùng một cung điện để nuôi heo. Bạn có chọn đúng cho đời sống làm lẽ sống không?
11. Bạn đã bận rộn, đang bận rộn và sẽ còn bận rộn nữa. Bạn xét lại coi cái lợi từ tinh thần đến vật chất đem đến cho bạn có tương xứng với cảnh bù đầu bù óc của bạn không? Hãy làm việc như con ong chứ đừng như con chuột cống. Bạn có đo sức lao động của bạn bằng cây thước hiệu năng không?
12. Biết bao người hoang phí trên phân nửa đời người trong những chuyện vụn vặt vô ích. Họ bị chìm đắm trong vô số cái phụ và lạc hướng cái chính yếu. Hồi phát đi tay trắng sau nhiều năm lăn lộn với đời, họ vẫn trắng tay. Cái mê hồn trận giải trí làm họ đánh rơi lý tưởng ban đầu hồi nào không biết. Tội nghiệp!
(...Còn nữa)
1. Ai cũng có lý tưởng riêng cho cuộc đời mình. Lý tưởng chưa thực hiện được thì chỉ là ước vọng. Lý tưởng càng cao thì tất yếu khả năng trách nhiệm và cái giá của bạn phải trả cũng là không nhỏ. Nói cách khác, bạn phải hiểu rõ chính con người của bạn.
"Bạn hãy biết bạn" - Đó là câu hay nhất của Socrate mà tôi từng biết. Hãy biết bạn chính là việc quan trọng nhất của bạn.
Trước công việc, bạn xét coi mình là ai, có khả năng gì, phải làm gì? Những bậc hiền nhân còn tự hỏi mình là ai nữa là bạn? Có là gì nếu thấu đáo mọi việc trong vũ trụ mà lại ngu dốt về mình? Nếu bạn không thể tinh thông "nghề làm người" thì đừng nghĩ đến sẽ có thành tựu ở một nghề bất kể nào khác. Làm chủ mấy cái shop, vài ngân hàng mà cá tính không phát triển thì cũng chỉ là con vật đáng thương hại mà thôi.
2. Hãy xét lại từ xưa tới giờ có bao giờ bạn chú tâm phát triển toàn bộ cá tính của mình chưa?
Qúa khứ của bạn, bạn coi bao lần mình thất bại vì nguyên nhân nào? Cách xử thế của bạn thường gây thiện cảm hay chuyên "mua thù chuốc oán".
Bạn cũng đừng chỉ nhìn vào tật xấu của bạn mà thôi. Hãy xét coi bạn có những đức tính nào? Làm sao để phát triển chúng hơn nữa.
3. Bây giờ bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có mất nhiều thời gian làm việc cho những mục tiêu lầm lạc không? Những thành công của bạn có sự đóng góp của những bàn tay "phù thuỷ" nào không?
Mấy khi bạn ngồi nghĩ lại lề lối làm việc của bạn bấy lâu nay để coi cái gì không thích ứng mà canh tân. Bạn có biết xung quanh bạn vô số người cạnh tranh với bạn không? Bạn làm cách nào để vượt qua họ một cách lương thiện? Xã hội nào tiến bộ nhanh cũng đều do những bộ óc lỗi lạc biết nhấn ga "tẹt" như vậy.
4. Bạn có nghĩ rằng bạn chỉ có một số tài lẻ vốn có thôi không? Hay là bạn còn nhiều năng lực tiềm tàng mà bạn chưa khai thác? Có thể bạn nói giỏi, viết hay, tổ chức khéo, lãnh đạo vững. Bạn giỏi toán, cũng có thể giỏi triết. Bạn thích làm việc văn phòng, cũng có thể xã giao bặt thiệp. Hãy khai sáng tài năng tiềm ẩn của bạn đi!
5. Lãnh nhiệm một công tác, bạn có quyết tâm làm thành công hơn mức mà cấp trên đòi hỏi không? Các vĩ nhân xưa nay nhờ bắt đầu sự nghiệp bằng thứ nỗ lực đó.
6. Trong phận sự, bạn thấy mình chủ động, làm việc tích cực, tự coi là cộng sự của cấp trên hay hành động với mặc cảm người thanh toán công việc vì đồng lương, vì bất đắc dĩ, hay vì sợ hãi?
7. Tính khí nào thì bạn dễ tự chủ, dễ xử thế và dễ làm nên không? Tính khí biến thành một tâm hồn phần lớn do ý chí. Bạn đã dùng ý chí thay đổi tính khí của bạn như thế nào? Tự giáo dục là tuân phục tính khí tự nhiên để chế ngự nó. Đó là luật vàng của sự khôn ngoan. Đâu có ai biết bạn bằng bạn. Chỉ có bạn biết bạn là con người bạc nhược, hung ác, ngay thẳng hoặc hy sinh, ai khác không biết gì về bạn rõ cả, họ chỉ đoán chừng về bạn thôi. Biết tâm tính chính mình là một khoa học thành tựu. Bạn có tin vậy không?
8. Bạn đã biết bạn là người thế nào, bạn còn phải biết bạn trở thành người ra sao, phải làm cái gì nữa. Đừng tin rằng định mệnh của bạn cũng giống như bao người khác. Bạn là bạn. Bạn có thiên chức của bạn.
9. Bạn không nuôi cao vọng ăn trên ngồi trước thiên hạ, song bạn có tự ty mặc cảm đến nỗi tự dìm đời mình không? tại sao bạn không thể là một người lôi kéo bao nhiêu tâm hồn đi lên? Làm cho nhiều tâm hồn gặp nhau, bạn không thấy là một danh dự cao nhã sao?
10. Bạn có để ý tới điều bạn đang có quý báu nhất trên cõi đời này không? đó là phận làm người của bạn. Phải tận dụng nó 100%. Không tự đắc cao vọng làm vĩ nhân chứ không nhất định chịu sống như một con gà, con chuột. Đời bạn, đối với bạn là bảo vật vô giá. Bạn sẽ cười bể bụng nếu thấy ai dùng bàn ủi, ủi nùi giẻ hay dùng một cung điện để nuôi heo. Bạn có chọn đúng cho đời sống làm lẽ sống không?
11. Bạn đã bận rộn, đang bận rộn và sẽ còn bận rộn nữa. Bạn xét lại coi cái lợi từ tinh thần đến vật chất đem đến cho bạn có tương xứng với cảnh bù đầu bù óc của bạn không? Hãy làm việc như con ong chứ đừng như con chuột cống. Bạn có đo sức lao động của bạn bằng cây thước hiệu năng không?
12. Biết bao người hoang phí trên phân nửa đời người trong những chuyện vụn vặt vô ích. Họ bị chìm đắm trong vô số cái phụ và lạc hướng cái chính yếu. Hồi phát đi tay trắng sau nhiều năm lăn lộn với đời, họ vẫn trắng tay. Cái mê hồn trận giải trí làm họ đánh rơi lý tưởng ban đầu hồi nào không biết. Tội nghiệp!
(...Còn nữa)
0 comments:
Post a Comment