Nhà Vua mở cuộc thi vẽ với chủ đề là Bình An. Có nhiều hoạ sĩ đã thi thố tài năng của mình. Có rất nhiều, nhưng vua chỉ thích 2 trong số đó.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt đẹp có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Phía trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình an thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi nhưng những ngọn núi này trần trụi và lỏm chỏm đá. Ở phía trên là bầu trời giận dữ đổ mưa kèm theo tiếng sấm chớp đang xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xoá. Bức tranh này trông thật chẳng bình an chút nào.
Nhưng chú ý hơn, nhà vua thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của tảng đá. Và trong bụi cây đó, một con chim mẹ đang xây tổ. Dầu giữa dòng thác trút xuống cách giận dữ, nhưng chim mẹ vẫn đậu trên tổ của mình một cách thản nhiên.
Nhà vua công bố : “Ta chấm bức tranh này! sự bình an không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình an có nghĩa ngay chính khi đang phong ba bão táp ta vẫn thấy yên tịnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của bình an”.
Quả đúng như vậy, nhiều người nghĩ là bình an thì không có khó khăn hay gian truân hoặc sóng gió gì. Giống như chân lý là chân lý, tự nó là chân lý, thì bình an cũng vậy. Tự nó là bình an. Nó chẳng lệ thuộc hay bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh. Và người có bình an thì luôn tỏ ra bình thản, yêu đời, không sợ hãi trước nghịch cảnh. Nét mặt họ luôn thư thái an nhàn như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, dù đời họ đầy dẫy đắng cay.
Dấu chỉ dễ nhận thấy nơi họ là luôn vui sống với hiện tại. Không chỉ trích hay phê bình ai, càng không muốn xét đoán hay gây xung khắc với người khác cũng như chính mình. Họ không cảm thấy lo lắng gì, tiếp xúc với họ thì dễ gần dễ thân, bởi họ cười nói bằng ngôn ngữ của tâm hồn an bình và sẵn sàng đón nhận mọi chuyện trong đời xảy đến với thái độ chấp nhận.
Ước chi ai cũng có được bình an thật thì cuộc sống sẽ dễ chịu và đáng yêu hơn nhiều.
0 comments:
Post a Comment