Sắp Tết rồi có lạnh lắm không em
trời sương giá, quàng khăn cho khỏi buốt
Cứ mỗi năm mình lại thêm một tuổi
gió mỗi nhiều làm lạnh giấc mơ quen
Có loài hoa chỉ nở mỗi độ đông
Mùa chưa nắng ánh dương chừng đã tắt
Giá anh có thể thắng được trò đuổi bắt
Để gói ân tình nhờ gió trao em
Có bàn tay chỉ chạm khẽ vào đông
để thổn thức giữa muôn mùa tuyệt vọng
Hai đứa mình cách nhau đâu nhiều lắm
nhưng cuộc tình còn rớt lại nơi đâu...
Cuối năm chạm vết tim đau
ngày xưa còn chút nhiệm màu chưa quên
ngửa tay lau giọt đầu tiên
lỡ rơi vai áo thân quen đẫm buồn
cuối năm rong ngược về nguồn
bỗng dưng héo úa tâm hồn ngủ yên
ngủ hững hờ, ngủ chân chuyên
giữa trang giấy cũ còn nguyên thơ người
cuối năm gửi gió nụ cười
ngón tay tê liệt, nụ cười chết trân
vỡ trăm ngàn hạt hồng tâm
tôi hờn tôi bởi còn vương tình sầu
cuối năm nhưng vẫn đậm màu
thương yêu nồng ấm, còn cầu gì thêm
tình thơ dành để tặng mình
chuyện xưa măc kệ, lời tình riêng tôi
0 comments:
Post a Comment