Tôi không nhiều tuổi nhưng cuộc sống không phải dễ dàng trong những năm qua (tất nhiên không quá khó khăn).
Có một gia đình đầy đủ là điều tuyệt vời nhất mà mỗi chúng ta nhận được, thế nhưng tôi không cho đó là vậy.Tôi đòi hỏi mọi người quan tâm tôi nhưng vẫn muốn tự do một cách ích kỉ.Nhiều khi chính tôi chối bỏ gia đình mình trong những suy nghĩ hồ đồ.
Nhưng rồi tôi lớn theo thời gian, tôi nhìn nhận mọi việc khác đi, tôi biết khi nào tôi có một gia đình của tôi, tôi sẽ phải học cách yêu thương như chính ba mẹ tôi đang làm và tôi có lẽ sẽ như ba mẹ tôi hiện tại.
Có thể đôi khi bạn không hài lòng với chính cuộc sống của bạn hiện tại, bạn mong muốn có cuộc sống khác tốt hơn. Bạn luôn nhìn lên những người hơn mình mà quên nhìn xuống, bạn đã hơn biết bao nhiêu người rồi.
Tôi không thích nhìn về quá khứ cũng như không bao giờ hối hận những việc tôi đã làm. Nói thế không có nghĩa tôi chối bỏ quá khứ. Chỉ đơn giản là tôi nhìn lại nó với nụ cười. Cười ngày đó mình quá khờ khạo, quá non nớt...Và rồi tôi học từ đó nhựng bài học cho hiện tại và cho tương lai.Bạn hãy tha thứ cho chính mình vì những gì đã xãy ra, hãy bắt đầu với nụ cười và tiếp tục như thế
0 comments:
Post a Comment