Nguồn gốc tên gọi
Chi Lưu ly là tên gọi của một chi thực vật có danh pháp khoa học là Myosotis trong một họ thực vật có hoa là họ Mồ hôi(Boraginaceae - lấy theo tên cây mồ hôi Borago officinalis), tuy nhiên trong các văn bản về thực vật bằng tiếng Việt gọi nó là họ Vòi voi nhiều hơn, lấy theo tên loài vòi voi là Heliotropium indicum).
Phân loại khoa học
Giới (regnum): Plantae(không phân hạng): Angiospermae(không phân hạng) Eudicots(không phân hạng) AsteridsBộ (ordo): Hiện tại chưa đưa vào bộ nào (incertae sedis)Họ (familia): BoraginaceaePhân họ (subfamilia): BoraginoideaeChi (genus): Myosotis
Trong một số ngôn ngữ, tên gọi của hoa lưu ly có nghĩa "xin đừng quên tôi". Tên tiếng Anh "Forget me not" được mượn từ tên tiếng Pháp cổ là "Ne m'oubliez pas" và được dùng lần đầu tiên vào khoảng năm 1532. Nhiều ngôn ngữ châu Âu và ngoài châu Âu khác cũng vay mượn cái tên này, chẳng hạn tiếng Đức "vergissmeinnicht", tiếng Ba Lan "niezapominajki", tiếng Đan Mạch "forglem-mig-ej", tiếng Hà Lan "vergeet-mij-nietje", Esperanto "neforgesumino", tiếng Triều Tiên "물망초" (勿忘草, mul mang cho), tiếng Nhật "wasurenagusa", tiếng Hêbrơ "זכריני" (Zichrini), tiếng Ba Tư (Farsi) "فراموشم مکن" (farâmusham makon), v.v.
Vào thế kỷ 15 ở Đức, người ta cho rằng những người mang theo hoa này sẽ không bao giờ bị người tình quên lãng.
Truyền thuyết nói rằng trong thời Trung cổ, một hiệp sĩ cùng người tình đi dọc theo bờ sông. Chàng hiệp sĩ cố nhổ một cụm hoa, nhưng do bộ áo giáp nặng nề nên đã bị rơi xuống nước. Khi bị chìm xuống, anh ta đã ném bó hoa cho tình nhân của mình và kêu lên "xin đừng quên anh". Vì thế loài hoa này gắn liền với chuyện tình lãng mạn và định mệnh bi thảm. Nó thường được các cô gái mang theo như là biểu hiện của lòng chung thủy và tình yêu vĩnh cửu.
Người ta cũng kể trong câu chuyện mang tính chất tôn giáo rằng khi còn nhỏ, một hôm chúa Jesu ngồi trong lòng Đức Mẹ đồng trinh Mary và nói rằng ông mong muốn rằng các thế hệ tương lai có thể nhìn thấy họ. Ông chạm tay vào mắt mẹ mình, sau đó vẫy tay trên mặt đất và các bông hoa lưu ly màu lam đã xuất hiện, theo truyền thuyết đó là màu mắt của Mary, vì thế mà có tên gọi xin đừng quên tôi.
Ý nghĩa - Biểu trưng
Hoa lưu ly là hoa biểu tượng của bang Alaska. Nó cũng là hoa chính thức của liên đoàn các bà xơ Alpha Phi (ΑΦ) và hiệp hội Alpha Phi Omega (ΑΦΩ).
Hoa Lưu Ly thường được gắn với những hoài niệm yêu thương và tình yêu chân thành. Một truyền thuyết của người Đức đã giải thích nguồn gốc tên của loài hoa màu xanh tím nhỏ bé xinh đẹp này, cũng như ý nghĩa của nó trong ngôn ngữ các loài hoa
"Hoa Lưu Ly - Biểu trưng: Anh muốn hoàn toàn là của em"
Tưởng niệm
Trước khi trở thành tỉnh thứ mười của Canada vào năm 1949, Newfoundland (sau đó một người Anh riêng biệt Dominion) sử dụng các hoa Forget me not không phải là một biểu tượng của sự tưởng nhớ đến những nạn nhân đã chết của cuộc chiến tranh mà đất nước đã trải qua. mặc dù cho đến bây giờ vẫn là biểu tượng của Newfoundland
Freemasons sử dụng Loài hoa này để nhớ những thợ người là nạn nhân của chế độ Đức quốc xã.Đặc điểm
Có khoảng 50 loài lưu ly trong chi này, và chúng khác biệt nhau một cách đáng kể. Tuy nhiên, một lượng lớn các loài có chung các đặc điểm được miêu tả như hoa màu lam-tím, nhỏ (đường kính 1 cm) với 5 cánh hoa mọc dày dặc trên các thân cây bò lan um tùm, ra hoa vào mùa xuân. Các loại màu sắc khác của hoa cũng không phải là bất thường trong chi này, với các dạng màu hồng hay trắng vẫn có thể tồn tại. Chúng hay được trồng trong vườn và các giống trồng thường có hoa với màu sắc hỗn tạp.
Các loài lưu ly có thể là cây một năm hoặc cây lâu năm. Hệ thống bộ rễ của chúng nói chung là rễ chùm. Hạt của chúng được tìm thấy trong các quả dạng quả đậu nhỏ, hình tulip dọc theo thân tới hoa. Quả đậu bám vào quần áo khi va chạm phải chúng và cuối cùng rơi xuống đất, giải phóng các hạt nhỏ để chúng có thể nảy mầm ở mọi nơi.
Các loài lưu ly bị ấu trùng của một số lài côn trùng thuộc bộ Lepidoptera phá hại, như Xestia c-nigrum.
Các loài lưu ly khá phổ biến ở nhiều nơi. Phần lớn các loài là đặc hữu của New Zealand, mặc dù một hoặc hai loài có nguồn gốc châu Âu, đặc biệt là loài lưu ly thân gỗ (Myosotis sylvatica) đã được đưa vào nhiều khu vực ôn đới của châu Âu, châu Á và châu Mỹ. Loài Myosotis scorpioides còn được gọi là cỏ bò cạp.
Giống - Loài
* Myosotis alpestris - Alpine Forget-me-not* Myosotis arvensis - Field Forget-me-not* Myosotis asiatica - Asiatic Forget-me-not* Myosotis azorica - Azores Forget-me-not* Myosotis caespitosa - Tufted Forget-me-not* Myosotis decumbens* Myosotis discolor - Changing Forget-me-not* Myosotis latifolia - Broadleaf Forget-me-not* Myosotis laxa - Tufted Forget-me-not, Bay Forget-me-not* Myosotis nemorosa* Myosotis ramosissima* Myosotis scorpioides - True Forget-me-not* Myosotis secunda - Creeping Forget-me-not* Myosotis sicula - Jersey Forget-me-not* Myosotis stricta* Myosotis sylvatica - Wood Forget-me-not* Myosotis verna - Spring Forget-me-not* Myosotis venosa* Myosotis forsteri
Trong văn học
Henry David Thoreau đã viết: ""The mouse-ear forget-me-not, Myosotis laxa , has now extended its racemes (?) very much, and hangs over the edge of the brook. It is one of the most interesting minute flowers. It is the more beautiful for being small and unpretending; even flowers must be modest. These flowers were order by the queen of England to be exterminated in all of the UK."
"Bạn có nghe Forget me not nói không, Myosotis laxa đã mở rộng những cánh hoa của nó, rất nhiều ở các khe cạnh. Đó là loài hoa thú vị nhất mà tôi từng biết. Nó đẹp bởi sự nhỏ bé và khiêm tốn, khiêm tốn ngay cả khi Nữ hoàng Anh cho hoa được tự do và tiêu diệt tất cả các loài hoa khác ở Vương Quốc Anh".
Henry Wadsworth Longfellow đã viết,
Silently, one by one, in the infinite meadows of Heaven, Blossom the lovely stars, the forget-me-nots of the angels.
Âm thầm, từng người một, trong đồng cỏ vô tận của thiên đường,Yêu sao các Blossom, những bông hoa của các thiên thần.
Trong bài thơ dài 1947 "Ghi chú Tiến tới một viễn tưởng tối cao," Wallace Stevens đề cập đến Forget me not và sử dụng tên khoa học có nguồn gốc Hy Lạp của nó:...It observes the effortless weather turning blue ...And sees the myosotis on its bush."
Nó quan sát thời tiết dang chuyển sang màu xanh Và nhìn thấy hoa Myosotis trong bụi của nó. "
Keith Douglas , 1920-1944, đã viết bài thơ của ông"Vergissmeinnicht (Forget-me-not) về một người lính Đức đã chết trong Thế chiến II có thể được tìm thấy bởi các thơ với một bức ảnh của các cô gái của mình với lời nói của cô viết "Steffi. Vergissmeinnicht "nhưng nó không tin bởi một số người.
JRR Tolkien đề cập đến những bông hoa trong bài thơ của mình. Nhân vật của Tom Bombadil được cho là có màu sắc của các bông hoa trên áo khoác của mình ( Chúa tể của những chiếc nhẫn , chương bảy, cuốn sách I). Dấu yêu ơi, gởi em cánh hoa này
Dẫu bây giờ hoa đã phai đã úa
Chỉ mới đây thôi hoa vẫn còn rực rỡ
Như chúng mình từng hạnh phúc bên nhau
Chuyện tình mình bao mật ngọt đớn đau
Xin đừng quên, xin đừng quên, em hỡi !
Dấu yêu ơi, lời hoa này xin gởi
Thay lời trái tim tha thiết nguyện cầu
John Ingram